HỒI HAI MƯƠI BA
DẠO
ĐỊA NGỤC ĐỔ THUỐC
Phật
Sống Tế Công
Giáng ngày mồng 19 tháng 1 năm
Đinh Tỵ (1977)
Thơ:
Nguỵ dược dong y thực hại nhân
Tham tiền tổn đức nghiệt tuỳ
thân
Hoa Đà tế thế thi nhơn thuật
Bồ Tát tâm trường hoá ngọc tân.
Dịch:
Thuốc giả giết oan vẫn cố dùng
Tham tiền tổn đức nghiệp đeo
mang
Hoa Đà cứu thế ban ơn phước
Tấc dạ bồ đề hoá ngọc trong.
Tế
Phật: Thế gian
không thiếu gì kẻ đánh mất lương tri, mê say tiền bạc, không nghĩ tới đạo đức,
như thầy thuốc dở làm chết người, thậm chí chế thuốc giả bán lấy tiền, coi mạng
sống con người như cỏ rác, tội ác ngập trời, luật pháp của dương gian tuy nghiêm
ngặt nhưng vẫn còn những con thiêu thân không sợ lửa, đem mạng sống ra thử thách
pháp luật. Sau khi chết, xuống địa ngục thống khổ không kể xiết, nếu chẳng tin,
để ta dẫn Dương Sinh xuống địa ngục hầu chứng minh lời ta nói là thật. Hôm nay
sửa soạn dạo âm ti. Dương Sinh lên đài sen.
Dương
Sinh: Không rõ bữa
nay mình đi đâu?
Tế
Phật: Đến ngục giam
trực thuộc Đệ Tứ Điện, mau sửa soạn lên đường.
Dương
Sinh: Con đã sẵn
sàng xin ân sư khởi hành.
Tế
Phật: Đã tới nơi,
xuống đài sen.
Dương
Sinh: Tới cửa ngục,
nghe tiếng than thở cùng nhiều tiếng ói mửa, trên cửa ngục có đề: Ngục Uống
Thuốc. Hai vị Tướng Quân đầu trâu mặt ngựa áp giải nhiều nam nữ tội hồn vào
ngục. Kìa, Ngục Quan cùng Tướng Quân thân hành ra phía trước đón tiếp chúng ta,
Dương Sinh mau tiến lại cvái chào.
Ngục
Quan: Rất vui mừng
được đón tiếp Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh từ Thánh Hiền Đường tới thăm bản
ngục. Trước đây ít phút tôi có nhận được sắc chỉ của Chúa Công dạy, nên được
biết nhị vị sẽ xuống thăm bản ngục hầu tìm rõ thực trạng để viết vào sách Địa
Ngục Du Ký cho người đời hiểu rằng địa ngục là có thật, xin mời hai vị theo tôi.
Dương
Sinh: Đa tạ sự tiếp
đón nồng hậu của Ngục Quan. Hai bên cửa ngục chất từng đống dược phẩm đủ các
loại. Tiến lại gần coi thì thấy có đủ các loại nhãn hiệu của bao thứ tiếng như
Hoa, Anh, Nhật v.v... bao che trông thật khéo đẹp. Xin hỏi Ngục Quan, có phải
quí ngục cũng buôn bán dược phẩm? Nếu không tại sao ở đây lại bày biện đủ các
thứ thuốc thế này? Đến ngay các nhà thuốc lớn ở dương gian cũng không trưng bày
số lượng thuốc lớn lao như vậy.
Ngục
Quan: Bản ngục
tuyệt nhiên không buôn bán thuốc men. Đây là các thứ thuốc người phàm ở dương
gian làm giả. Ở cõi trần chế tạo một vật gì thì ở âm phủ tức khắc hiển hiện ngay
ra hình tượng đó. Cho nên chế tạo một lò thuốc giả, hiện ra ngay ở âm phủ, chứng
cớ tội lỗi của dương gian lộ ra ngay tại đây, không sai một mảy may, như mặt
trăng mặt trời đối chiếu. Điểm này người đời nên biết, đừng nói rằng trong nhà
kín có thể làm chuyện xấu xa, nên biết rằng trong chỗ tối tăm cũng có quỉ thần
giám sát . Nếu không vậy tội ác của người đời làm sao theo dõi được mà trừng
phạt ? Chương Thái Thượng Cảm Ứng có nói: "Hoạ phước vô môn duy nhân tự chiêu.
Thiện ác chi báo, như ảnh tuỳ hình" (Hoạ phước không có cửa, chỉ do người tự
chuốc. Thiện ác quả báo, như bóng theo hình). Điều đó đúng với lẽ này vậy.
Tế
Phật: Người đời
phần lớn không tin nhân quả, nên biết rằng báo ứng của thiện ác, như bóng với
hình dưới bóng đèn sáng, người ta có thể thấy hình bóng của chính mình. Khi vào
nhà kín không thấy được bóng, vì lẽ đó cho rằng thần không biết quỉ không hay.
Nào ngờ trong nơi đen tối, là nơi cư trú của quỉ thần, tự mình đút đầu vào lưới,
còn trách gì ai?
Ngục
Quan: Mời hai vị
vào trong ngục tham quan.
Dương
Sinh: Trong ngục
đều có chấn song sắt vây quanh, cho nên thấy rõ các tội hồn khóc lóc kêu la, âm
binh đang dùng từng thùng từng thùng trong có các vật màu đen đổ vào miệng các
tội hồn, kẻ nào cũng cố tránh né để cho thuốc khỏi đổ vào miệng mình.
Tế
Phật: Ta dẫn con
đến chỗ này xem các giai đoạn đã qua của một tội hồn bị phán đến ngục này.
Ngục
Quan: Được, để tôi
dẫn Dương Sinh vào trong ngục thăm quan.
Dương
Sinh: Thiệt là đáng
thương, tội hồn này hôm trước ở Đệ Tứ Điện mặt mày hãy còn hồng hào, mới có ba
ngày thôi, hiện tại không còn chút máu, tai mắt mũi miệng gò má đều bị chất nước
đen dính đầy, không rõ là chất gì?
Ngục
Quan: Tội hồn lúc
tại thế chuyên chế tạo thuốc giả làm hại rất nhiều người. Sau khi chết bản ngục
dùng thuốc màu đen đổ cho uống, loại thuốc này rất đắng, lại có chứa độc tố, khó
nuốt trôi, một khi vào miệng thì ruột gan quặn thắt, vừa đau đớn vừa muốn ói,
nhưng ói không ra, đó là sự báo ứng của việc chế thuộc giả.
Dương
Sinh: Tội hồn mặc
âu phục này mình mẩy cũng ướt đẫm thuốc màu đen, dơ dáy chịu không nổi, hai mắt
thất thần.
Tội
Hồn: Xin cứu mạng
tôi! Hỡi Hoà Thượng đại Phật Tổ cùng người cõi trần, hãy mau giải cứu cho tôi,
tôi chịu không nổi nữa. Xin bái lạy, như cứu được tôi, kiếp tới tôi xin làm trâu
chó để báo đáp ân đức cao dày. Trên dương gian tôi còn nhiều tiền bạc lắm, hai
vị có thể kêu con cái tôi nó đưa cho.
Ngục
Quan: Câm miệng! Vị
này là Phật Sống Tế Công không phải là Hoà Thượng ở dương gian, mi đưa tiền cho,
Phật Sống đâu có sử dụng được. Tạm cho mi ra để mi thuật lại hết các chuyện làm
bậy lúc còn sống cho người này ở dương gian biết rõ. Đây là môn sinh của Quan
Thánh Đế Quân, tên Dương Thiện SInh ở Đài Trung phụng chỉ dạo âm ti viết sách
quí để khuyên đời. Mi phải khai rõ ràng hầu có thể giảm bớt chút ít tội lỗi.
Tội
Hồn: Cảm tạ đại
nhân, nói ra càng thêm xấu hổ nhưng cũng để đời sau sửa chữa lỗi lầm. Tôi lúc
còn sống mở nhà thuốc tây, chuyên buôn bán thuốc Trung Hoa và ngoại quốc, lần
lần quen thuốc, lâu ngày biết được chút ít thuốc men thông thường, liền nghĩ
ngay tới việc làm giàu, mà muốn làm giàu không làm bậy không được, cho nên đã
mua một cái máy nhỏ, dùng bột mì hoà với một màu, nguỵ tạo các loại thuốc bán
chạy, in các loại bao nhãn giống hệt, chế số lượng lớn. Trừ tiệm của tôi ra đều
gởi tới các tiệm khác bán, kiếm được nhiều tiền không biết bao nhiêu mà kể . Đầu
xuân năm nay, không may mắc bệnh chết, hưởng được 52 tuổi. Lúc chết bị hai
Tướng Quân đầu trâu mặt ngựa áp giải tới Đài Gương Soi Ác Nghiệp để chiếu rõ lại
lúc tôi chế tạo thuốc giả cùng tình trạng buôn gian bán lận, khiến tôi thât' sắc
kinh hoàng, không rõ tại sao âm phủ lại có loại máy lợi hại tới mức này, cho nên
tôi đã không thể chối cãi được. Ba hôm trước bị Ngũ Quan Vường ở Đệ Tứ Điện xử
phạt đày vào Ngục Đổ Thuốc 30 năm. Lúc tôi sắp sửa thụ hình, quá hãi hùng khi
nhìn thấy tất cả các loại thuốc giả mà tôi đã chết tạo lúc còn sống gồm đủ laọi,
chất đống trước cửa ngục, phép thần thông của âm phủ quả là lớn rộng. Chứng cớ
tội lỗi đã rành rành làm sao chối cãi được? Ba bữa sau bị âm binh đổ cho uống
loại thuốc nước đen, thiệt là khó nuốt, nếu không uống thì bị đánh đập, bị ép
uống, đau đớn mà than không được, sau khi nuốt xong, ruột xé gan bào, muốn mửa
mửa không được, hối hận cũng đã lỡ rồi. Hỡi những kẻ buôn bán thuốc men ở thế
gian, chớ nên bắt chước tôi. Nếu như có ai lỡ phạm pháp hãy mau mau cải hối, nếu
không sau khi chết đi, có khổ thì ráng mà chịu.
Ngục
Quan: Quân súc
sanh, mi còn nhiều chuyện phi pháp khác, hãy nói mau, không được giấu diếm, nếu
cưỡng lại ta sẽ ra tay xử trị ngay.
Tội
Hồn: Vâng vâng, để
tôi nói tiếp. Lúc tôi buôn bán thuốc, vì tham nhiều lời nên có lén bán cả ma tuý
để cho thanh niên nam nữ uống, khiến chúng quay cuồng điên đảo, tạo nên nhiều
việc bất hạnh, tội thiệt đáng chết. Có một lần một người bạn đưa cho tôi một
cuốn sách, khuyên đời dạy điều thiện tựa đề là Tiên Phật Thánh Hiền Đường Phủ
Thánh Giáo, muốn tôi đọc và nghiền ngẫm để làm việc thiện. Tôi lật xem qua vài
trang đều thấy toàn là chuyện Tiên Phật Thần Thánh giáng đàn thuyết luận thi
văn, tôi liền quăng đi, nghĩ rằng thời đại khoa học tân tiến này làm gì còn có
quỉ thần Tiên Phật, chỉ có bọn mê tín mới tin lời quỉ nói. Nào dè khi chết đi,
Diêm Vương lại căn cứ vào lời huỷ báng cùng hành động quăng ném sách gia thêm
hình phạt 5 năm. Thì ra Thiện Sinh người thế gian đây cũng là môn sinh của Thánh
Hiền Đường ở trên dương thế, tôi thật quá ngu si, xin Phật Sống Tế Công cùng
Thiện Sinh giúp đỡ nói với Ngục Quan để sớm thả tôi ra.
Dương
Sinh: Bạch thầy,
tội hồn này còn một điểm lương tri, còn hiểu được hai chữ Hiền Đường. Con nhận
thấy nên giảm bớt một vài phần tội, không hiểu có được chăng?
Tế
Phật: Lúc sống
không tin Tiên Phật, quỉ thần, tự khoe khoa học văn minh, sau khi chết mới hối
hận. Ngươi hiện tại ở trong tay quỉ thần, hối hận thì đã muộn, ta vì nghĩ tình
người đã có công kể hết những hành vi lúc phạm tội, hầu khi cuốn sách Địa Ngục
Du Ký in xong, có thể cảm hoá được thế nhân, ta căn cứ vào một phần công đức
trong muôn ngàn đó giú cho ngươi thoát khỏi khổ đau.
Ngục
Quan: Tội thì phải
báo ứng, hình phạt dữ để trị kẻ không tuân hành luật pháp, chớ có van xin. Tuy
việc chế tạo thuốc giả không trực tiếp hại mạng người nhưng cũng di hại cho cơ
thể về sau, đó là gián tiếp sát nhân. Cho nên Minh Vương mới phạt trọng hình.
Tế
Phật: Thời giờ đã
cận. Dương Sinh trở lại Hiền Đường, lần sau có duyên hẳn còn trở lại tham quan.
Dương
Sinh: Đa tạ Ngục
Quan cùng chư vị Tướng Quân đã tận tình chỉ giáo, tôi phải về Hiền Đường, mong
gặp lại.
Tế
Phật: Mau lên đài
sen sửa soạn trở lại Thánh Hiền Đường.
Dương
Sinh: Con đã sẵn
sàng, mời ân sư khởi hành.
Tế Phật:
Đã tới Thánh hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.