HỒI HAI MƯƠI HAI
DẠO
ĐỆ TỨ ĐIỆN GẶP GỠ NGŨ QUAN VƯƠNG
Phật
Sống Tế Công
Giáng ngày mồng 16 tháng 1 năm
Đinh Tỵ (1977)
Thơ:
Nhân sanh tẩu mã khán hoa đăng
Hãn lộ hốt hốt tuế nguyệt tăng
Vạn tượng canh tân đơn chính
thực
Nhất nguyên phục thuỷ dục phi
thăng.
Dịch:
Hoa đèn ngựa chạy kiếp người ta
Năm tháng qua mau thoáng chốc
già
Tâm kết bồ đề muôn vẻ mới
Đầu năm bay vút cõi trời xa.
Tế
Phật: Năm Bính Thìn
đã qua, Hiền Đường từ rằm tháng tám năm con Rồng phụng chỉ viết sách Địa Ngục Du
Ký, nháy mắt đã hơn nửa năm, người đời quay cuồng ví như đèn kéo quân, trong một
sát na thời gian vút qua, người đời gặp được bao đêm rằm tháng giêng? Cảm thấy
tuổi tác mỗi ngày một lớn, trước mặt thấy nhiều trẻ thơ cầm đèn lồng đi chơi,
soi gương giật mình thấy tóc trắng, mặt sạm! Không sớm tu thân còn đợi tới khi
nào? Tại trung tâm đan điên, nơi khí trời đất tụ hội, hoà hợp thành viên thuốc
tiên, tới lúc vòng tuần hoàn của một năm trở lại điểm khởi đầu, lúc vạn vật canh
tân mới mẻ, tiên đơn chín rụng kết quả bồ đề thì có thể tự thoát xác phi thăng
lên cõi Đại La. Kế hoạch của một năm ở mùa xuân, sự quý báu của cả đời người là
lúc nhỏ phải thương tiếc thời gian, kính trọng mạng sống, ấp ủ niềm tin, sợ gì
ma nạn bủa vây, hy vọng ở tương lai sáng sủa, đi theo đường ngay thẳng, nguyện
cầu đạo lớn thuận buồm xuôi gió. Bữa nay chuẩn bị dạo âm ti, Dương Sinh hãy lên
tinh thần.
Dương
Sinh: Kính chúc
phát tài.
Tế
Phật: Chúc mừng,
chúc mừng . làm sư ta không nghĩ đến "phát tài" ta đã có "ngọc vàng đầy nhà" chỉ
mong "sớm đẻ con cưng".
Dương
Sinh: Người xuất
gia sao lại còn mong "sớm đẻ con cưng", không phải là tự huỷ hoại giới trong
sạch của Phật hay sao?
Tế
Phật: Con hiểu sai
ý rồi. Ta nghĩ rằng Trời có thể đẻ nhiều con cưng thông minh trí tuệ, đẻ ít
loại thông minh gian xảo thì thiên hạ sớm được thanh bình, ta cũng có thể tiêu
diêu tự tại không phải lặn lội phong trần, chỉ vì độ chúng sinh mà phải quá lao
tâm khổ trí.
Dương
Sinh: Lời thầy nói
thật siêu diệu, nhưng hiện tại người đời mong sanh quí tử để cầu con mình lớn
lên tương lai kiếm được nhiều tiền, phát tài lớn. Cho nên chúc mừng sớm sanh quí
tử cùng phát tài, người đời sung sướng lắm.
Tế
Phật: Biết lừa lọc
kiếm tiền chẳng phải chỉ toàn "quí tử" mà còn có nhiều "tiên nữ" nữa! Ha ha! Vui
miẹng nói chơi tạo nên khẩu nghiệp! tội quá! tội quá! Chúng ta chuẩn bị dạo âm
phủ, con mau lên đài sen.
Dương
Sinh: Đài sen năm
nay tại sao lại lớn hơn năm ngoái?
Tế
Phật: Trách nhiệm
thì nặng mà đạo thì xa, đài sen mở rộng, mau mau tiến đức tu nghiệp, đây là vị
đài sen của con, chứng tỏ con có tiến bộ.
Dương
Sinh: Con không
dám, tự biết nghiệp chướng còn sâu, làm sao có thể lên tới địa vị đài sen nổi?
Tế
Phật: Hoa sen mọc
lên từ bùn nhơ, tự yêu thân sạch, có chi sai lầm. Lên đài sen mau, hôm nay thầy
trò mình dạo chơi Đệ Tứ Điện ở âm phủ.
Dương
Sinh: Con đã sẵn
sàng, xin thầy khởi hành.
Tế
Phật: Bữa nay máu
trong tim chảy mạnh, đặc biệt ngâm một bài thơ khuyên người đời:
- Hỡi
người đời, sao bận rộn? Đều vì ba bữa, bận không ngớt.
- Hỡi
người đời, cầu mong gì? Đều vì danh lợi, suốt ngày lo.
- Hỡi
người đời, mê say gì? Đều vì tình ái, thân gầy mòn.
- Hỡi
người đời, nghĩ điều chi? Đều vì vọng niệm đầu rối bời.
- Hỡi
người đời, được những gì? Suốt đời bận, tới chết hai tay không.
- Hỡi
người đời, dâm ra sao? Vợ con bị hiếp, hận giàu sang.
- Hỡi
người đời, đợi cái gì?Quay về bờ giác, lo tu đạo.
- Hỡi người đời,
tu cái gì? Lìa bùn không nhiễm, chi giao du.
- Hỡi người đời,
giao du đau? Cùng lên thuyền từ, vui mênh mông.
Đã tới nơi, xuống
đài sen mau, Đệ Tứ Điện Minh Phủ ở ngay trước mặt.
Dương
Sinh: Kìa Đệ Tứ
Điện ở phía trước.
Tế
Phật: Ngũ Quan
Vương cùng chư Tiên Quan đã xuất điện, chúng ta mau tới trước vái chào.
Dương
Sinh: Kính chào Ngũ
Quan Vương cùng chư vị Tiên Quan, tôi là Dương Sinh môn đệ của Thánh Đế thuộc
Đài Trung Thánh Hiền Đường, phụng mệnh viết sách, bữa nay do Tế Phật dẫn đạo
được may mắn tới thăm quí điện xin chỉ giáo nhiều cho.
Ngũ
Quan Vương: Miễn
lễ, mau đứng dậy, năm mới khai bút lao khổ, vì viết sách mà phải bôn ba ở chín
suối, tinh thần môn đệ Thánh Hiền Đường thật đáng khen. Mời Tế Phật cùng Thiện
Sinh theo tôi vào điện nghỉ ngơi, đàm đạo.
Dương
Sinh: Đa tạ Minh
Vương đã tiếp đãi nồng hậu.
Minh
Vương: Mời ngồi,
Tướng Quân mau dâng rượu Quỳnh Tương.
Dương
Sinh: Đa tạ Minh
Vương.
Tế
Phật: Dương Sinh,
con có phúc lắm mới được Ngũ Quan Vương đặc biệt ban cho rượu Quỳnh Tương của
người chỉ để dùng riêng. Đó là của quí của tiên gia. Con uống xong trí tuệ sẽ
được bồi bổ thêm.
Minh
Vương: Xin Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh chớ khách sáo, mau dùng rượu.
Minh
Vương: Mùi vị thơm
ngát, ngập tràn tim phổi, cảm giác vô cùng ấm áp sảng khoái. Cảm tạ Minh Vương
đã đặc biệt ân ban, tôi nguyện đem hết sức mình hoàn thành trách nhiệm viết
sách.
Minh
Vương: Chớ khách sáo, rượu Quỳnh Tương này do cung Dao Trì ban tặng, Thập
Điện Diêm Vương đều có, uống nó linh tính sẽ tăng thêm điện quang, các phán quan
ở âm phủ chỉ được uống trà tiên, âm binh chỉ được uống thanh trà, vì quả vị bất
đồng cho nên sự đãi ngộ hưởng thụ tự nhiên cũng khác.
Dương
Sinh: Tình trạng
phát xét các tội hồn của quí điện ra sao?
Minh
Vương: Tôi cai quản mười sáu địa ngục nhỏ, ngoài ra còn có phòng hờ, vì
người đời càng ngày càng phạm nhiều tội ác. Địa ngục chia ra nhiều tầng phụ
trách, mỗi tầng có các ty. Phàm tại thế, khi làm điều xấu xa tồi tệ, sau khi
chết vào ngã Quỉ Môn Quan, lên đứng trước đài gương soi nghiệp ác (Nghiệt kính
đài) để chiếu lại nguyên hình, sau khi có chứng cớ, biết rõ phạm những tội gì
mới giải giao cho điện đó giam giữ cùng xử trí. Tôi đang xử một vụ án, mời hai
vị theo tôi thẳng đương thăm quan.
Dương
Sinh: Phải phải.
Phía trước có hai Tướng Quân đầu trâu mặt ngựa áp giải một nam tội hồn tới, chức
vụ có vẻ cũng vào cở Tổng giám đốc hoặc Thanh tra gì đó, mặt mày hồng hào, đầu
hơi hói, không rõ phạm tội gì mà cử chỉ tỏ ra sợ hãi kinh hoàng.
Minh
Vương: Tội hồn này
đầu óc thông minh, tại thế chuyên bán thuốc tây, nhưng về sau muốn làm giàu mau
lẹ, vì biết thuốc men rất rành, bèn chế tạo thuốc giả, hại rất nhiều bệnh nhân.
Nay tuổi thọ đã hết, bị âm binh áp giải tới đây xử tội.
Tế
Phật: Đã cận giờ,
thầy trò mình sửa soạn trở lại Hiền Đường, lần sau tới vào trong ngục hỏi lại
tội hồn này cũng được. Còn đối với Ngũ Quan Vương có điều chi khiếm khuyết, xin
lượng thứ.
Minh
Vương: Không có
chi. Lệnh cho Tướng Quân cùng quân lính xếp hàng tề chỉnh tiễn đưa.
Tế
Phật: Dương Sinh
mau rời điện, sửa soạn trở lại Hiền Đường.
Dương
Sinh: Đa tạ Minh
Vương cùng chư vị Tiên Quan đã tiếp đãi quá nồng hậu, xin tạm biệt.
Tế
Phật: Dương Sinh
mau lên đài sen, sửa soạn trở lại Hiền Đường.
Dương
Sinh: Tuân lệnh,
con đã sẵn sàng, xin thầy lên đường.
Tế Phật:
Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.