HỒI BẢY

DẠO SỞ BỔ TÚC KINH ĐIỂN

Phật Sống Tế Công

Giáng ngày mồng 9 tháng 8 nhuận năm Bính Thìn (1976)

 Thơ:

 Ám thất vi đăng hổ khổ kinh

Tăng ni đạo sĩ quyên khu hình

Đồng linh dao động kim tiền hưởng

Địa ngục thân ngầm tử tế thinh

Dịch:

Phòng tối đèn mờ học lại kinh

Tăng ni đạo sĩ cực thân mình

Chuông đồng lay chuyển tiền vàng động

Địa ngục nghe than rõ sự tình.

 

Tế Phật:  Bữa nay sắp dạo địa ngục, Dương Sinh lên đài sen, tâm không được hoang mang.

Dương Sinh:  Dạ dạ, nhưng thưa ân sư, thảm cảnh ở địa ngục hiện thời con không dám ngó.

Tế Phật:  Những tội hồn đó đều đắc tội, con không thể về hùa bên vực họ . Lên đương ngay ...đã tới, mau xuống đài sen.

Dương Sinh:  Những phòng ốc sao đen ngòm ngòm thế kia, bên trong hình như lại có cả tiếng khóc than?

Tế Phật:  Đó là "Bổ Kinh Sở" (Sở bổ túc kinh điển), mình có thể  tới thăm cho biết

Dương Sinh:  Xin theo..... Trên cửa phòng thấy đề ba chữ "Bổ Kinh Sở", có hai vị tướng quân từ ngoài tiến vào, không rõ họ là ai?

Tế Phật:  Đây là Tướng Quân giữ cửa.

Tướng Quân:  Hoan nghênh Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh từ Thánh Hiền Đường ở Đài Trung đã tới.

Tế Phật:  Miễn lễ, bữa nay ta đưa thánh bút Dương Sinh tới thăm Sở Bổ Túc Kinh Điển, mong được Tướng Quân hướng dẫn.

Tướng Quân:  Dạ dạ, mời theo tôi, hai vị có thể vào cửa bên hông, vì cửa lớn chỉ mở vào hai ngày mồng một và mười rằm . Trong hai ngày này, SỞ Bổ Túc Kinh Điển đều có Phật Tổ cùng Đạo Tổ, Tiên Thánh cao minh từ Tây phương giáng lâm, dạy pháp cho các đạo sĩ, tăng ni.

Dương Sinh:  Được tới đây là vinh hạnh lắm, còn các cửa khác đều không quan trọng .  Sở Bổ  Túc Kinh Điển ảm đạm tối tăm, tôi đứng đây quan sát cũng đủ rồi, khỏi cần vô trong.

Tướng Quân:  Chớ ngại, để tôi dẫn đường, đừng sợ chi cả .

Dương Sinh:  Hay quá, gian phòng này đầu làm bằng gỗ, có lẽ đã quá lâu đời, nên nhiều chỗ mục nát, vách lủng lổ chổ đó đây. Trong phòng có hàng ngàn người phục sức đúng vẻ tăng ni, đạo sĩ  Dưới ánh đèn loè lẹt, họ đang lật kinh mở sách, miệng ê a tụng, coi vẻ rất khổ sở.

Tướng Quân:  Những tăng ni, đạo sĩ này lúc còn tại thế, chuyên tụng kinh siêu độ hầu giúp người ta tai qua nạn khỏi, để lấy tiền nuôi thân. Nhưng vì họ thiếu lương tâm, nên chỉ một mực lý tài, nên lén bỏ bớt kinh, không hề căn cứ theo sách, hoặc tụng sai  chữ trong kinh. Sau khi chết đều bị đầy xuống Sở Bổ Túc Kinh Điển để học lại kinh. Hàng đem họ nhờ ánh sáng của con đom đóm tụng kinh lại kinh sách, hễ cứ bỏ sót một chữ phải tụng  lại một trăm lần, bổ túc xong mới căn cứ vào công  lao đó mà phán xét.

Dương Sinh:  Tướng Quân nói như vậy thì Kinh Thánh Ngọc Hoàng Phổ Độ cùng Chân Kinh Thái Thuợng Vô Cực Hổn Nguyên của bản Hiền Đường làm ra ai còn dám tụng ? Có rất nhiều người thành tâm tụng niệm, nhưng âm chữ không đúng, liệu tương lai có bị đày xuống Sở Bổ Túc Kinh Điển nầy không?

Tướng Quân:  Không, chỉ những kẻ lúc còn tại thế, lấy việc tụng kinh lễ bái làm kế sinh nhai mới phải tới Sở Bổ Túc Kinh Điển mà thôi. Lấy tiền của người để giúp người trừ tai hoạ, nhưng lại không tụng đủ kinh của đạo Phật đạo Thánh nên phải tới đây. Nếu như tụng kinh cho mình hoặc phục  vụ cho người khác, sự phát âm tuy không đồng đều nhưng không thủ lợi, không giả dối để lấy tiền, lỡ đọc sai, luật trời sẽ đặc biệt khoan thứ.

Dương Sinh:  Ngọn đèn tù mù, nhỏ bằng con đom đóm, còn bị gió cõi âm lùa thổi chập chờn như muốn tắc. Các tăng ni đạo sĩ  tuổi cao, mắt loà, đọc kinh sách chữ nhỏ bằng đầu con  ruồi . Người nào người nấy dáng vẻ tiều tuỵ khổ đau, quả thực đáng thương.

Tướng Quân:  Nhận tiền thì phải trao hàng, vậy mà lấy tiền của chủ nhân lại không lo giải quyết công việc của người ta cho thoả đáng, đương nhiên bị quả báo.

Tế Phật:  Các tăng ni, đạo sĩ khuyến hoá thế gian, tụng kinh có thể giác ngộ được đạo . Còn kẻ dựa vào sự tụng   niệm để kiếm cơm  ăn áo mặc, thì phải hết sức cẩn trọng . Một chữ một câu không được thâu ngắn, giảm bớt hoặc  niệm sai. Dối trá không làm tiêu tan được tai hoạ cho người thì mình phải gánh thế  tai ương của họ .

Tướng Quân:  Cứ vào ngày mồng một,  mười rằm lại có hai vị giáo chủ đạo Phật và đạo Lão tới đây kiểm soát kinh điển, cùng chỉ dạy cách phát âm trong kinh sách cho thật chính xác . Chúng sinh tạo ra nguyên nhân làm liên luỵ đến Tiên Phật, khiến các ngài phải đích thân đến tận địa ngục để cứu khổ cho. Tiên Phật quả thực từ bi, thiên hạ chúng sinh phải tự giác ngộ, vì mỗi hành vi cử chỉ nhỏ nhặt đều không tránh khỏi được luật pháp của cõi âm trừng trị.

Dương Sinh:  Tôi đã tỏ tường, xin đa tạ sự chỉ giáo của Tướng Quân.

Tế Phật:  Dương Sinh, con hãy đến thỉnh giáo vị đạo sĩ để tìm hiểu vì sao ông ta phải tới đây?

Dương Sinh:  Thưa Vâng, xin đạo trưởng cho biết tại sao mà ông phải tới đây?

Đạo Sĩ:  Xin đừng kêu tôi là Đạo Trưởng, vì lúc còn tại thế, tôi chỉ là Đạo Sĩ Đỏ Đầu (Hồng Đầu  Đạo Sĩ) chuyên lo việc lễ bái, cầu siêu để tế độ cho người chết . Xong vì học thức kém cỏi, không có căn bản, thuộc lỏm  bỏm chút kinh kệ, chỉ ê a theo tiếng chuông, tiếng mõ mà tụng cho qua, gia chủ cũng chẳng hiểu tôi niệm những gì .  Để ăn gian thời giờ, hai trang kinh tôi  thương chỉ  đọc có một còn bỏ một, cốt sao lấy được tiền bỏ túi thôi, còn người chết có tới được Tây phương cực lạc hay không mặc họ . Sau khi chết tôi bị âm binh áp giải tới Đệ Nhất Điện rồi chuyển  giao qua Bổ Kinh Sở . Tôi tới đây đã được một năm, hai tháng ngoài, khi sống thâu kinh giảm tụng quá nhiều, cho nên phải chịu khổ sở tới giờ mà vẫn chưa bổ túc xong kinh điển, lại thêm đôi tròng mắt sưng đỏ, đau nhức không  chịu nổi. Hoàn tất  việc bổ túc kinh điển, có thể tôi bị tống qua Đệ Nhị Điện, để quan toà ở đây xét tội bởi  lẽ lúc sống tôi cũng phù phép hại người . Hiện giờ tôi rất  hối hận, nhưng đã quá muộn, chỉ mong sự thành tâm hối cải của tôi được chuyển tới các pháp sư, đạo sĩ ở dương gian, để nhắc nhở họ phải luôn luôn hành sự cho có lương tâm, nếu không  sẽ giống như tôi, hiên thời chỉ còn biết trông mong ở người khác siêu độ.

Dương Sinh:  Đa tạ Tướng Quân, các vị đạo trưởng, sư phụ đều cố gắng tu luyện lại, thực quá tốt.

Tế Phật:  Tội của hắn là tội báo ứng, tự làm tự lảnh . Ở  dương gian hắn quá sung sướng, khiến hiện tại phải chịu khổ, chịu sở . Chớ có lo lắng chuyện không đâu, chúng ta chỉ là kẻ  phụng chỉ dạo cõi âm, ngoài ra chớ có để tâm thắc mắc về chuyện can thiệp . Việc này thuộc  về luật pháp của âm phủ . Thời giờ đã trễ, chuẩn bị trở lại Hiền Đường, cảm tạ Tướng Quân.

Dương Sinh:  Đa tạ Tướng Quân, các vị đạo trưởng, sư phụ đều cố gắng tu luyện lại, thực quá tốt.

Tế Phật:  Mau lên đài sen....đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.



© Copyrighted tamlinh.net