Trụ Sở Xe Cứu Thương Solihull nằm trên con đường
Hemitage là một nhà kho chứa tất cả những chiếc xe cấp cứu trên khắp
vùng Solihull. Ðây là một căn trang viên lớn được xây trong lòng đất.
Vào thời Ðệ Nhất Thế Chiến, căn nhà này là nơi cư ngụ của các chiến
sĩ thương phế binh. Trụ sở này tự nó không phải là một tòa nhà cũ kỹ
lắm, nhưng từ ban đầu đã có nhiều hiện tượng ma quái xảy ra và được
các nhân viên làm việc tại đây thuật lại.
Cái gì đó đi quanh dãy nhà Cứu Thương vào ban
đêm đã được trông thấy bởi nhiều nhân viên làm việc 24/24 tại
Solihull. Có thể là một phần còn lại của sự chấn thương và đau đớn mà
các nhân viên phải đối phó hàng ngày đã mang về trụ sở, và nó dính
vào xe cứu thương như bùn trên bánh xe làm dơ bẩn cả bầu không khí
chung quanh.
Tôi lấy làm thích thú được dịp trò chuyện với
các nhân viên đã trông thấy bóng ma của một người đàn ông lạ mặt,
trong y phục màu xám, đi bộ một mình trên những dãy hành lang trống
không. Hồn ma này cứ xuất hiện tại một nơi cố định đã khiến một nhân
viên an ninh sợ hãi.
Anh Ian H. kể rằng, cả hai lần anh đều thấy một
hình dáng người đàn ông mặt áo choàng dài màu xám đứng khuất trong
bóng tối. Ông ta luôn luôn xuất hiện cùng một nơi, cùng tại một góc
phía xa nhà đậu xe, và lúc nào cũng chỉ đứng im nhìn về một hướng
trước khi bước vào trong bóng đêm biến mất.
Anh Andy là nhân viên thường trực nói rằng lúc
đầu anh ta tưởng có người ngoài xâm nhập vào trụ sở; nhưng khi khóa
cửa trụ sở lại và đi trở ra, anh ta thấy một bóng người đàn ông mặt
áo choàng xám đang di chuyển đằng sau một chiếc xe cứu thương đang
đậu. Có điều lạ là khi các nhân viên trụ sở kiểm tra lại thì biết
rằng nơi đó đã bỏ trống từ lâu.
Vài năm về trước, một hiện tượng xảy ra đáng chú
ý nhất là có một chiếc xe cứu thương đậu ngay tại chỗ đó; khoảng 2-3
giờ sáng, tiếng còi hụ của chiếc xe này bỗng dưng hú lên inh ỏi làm
hai nhân viên trực đêm giựt mình hoảng sợ vì đúng ngay lúc họ đang
bàn tán về vấn đề ma quái.
Anh Terry M., vào một đêm, đang ở phía sau một
chiếc xe cứu thương để kiểm soát lại những dụng cụ cứu thương và lúc
đó anh cứ tưởng rằng người bạn làm việc chung vẫn còn đứng ở phía
trước xe nên mới lên tiếng nói chuyện, không ngờ tiếng trả lời lại
phát ra từ phía sau lưng làm anh ta giựt mình quay phắt lại nhưng
không thấy ai cả.
Vào tháng 6 năm nay, anh J.T. lái xe một mình về
trụ sở, vừa mới bước ra khỏi xe thì nghe tiếng nói từ phía trong nhà
đậu xe hỏi: “Anh có sao không, John?” Lúc đó J. tưởng là tôi nên mới
trả lời: “Tôi không sao.” Nhưng khi đi vào nhà đậu xe anh lại không
thấy ai trong đó, chung quanh đều vắng lặng như tờ.
Ðối diện với nơi có ma quái, ở phía cuối nhà đậu
xe, là nhà kho chứa những bình dưỡng khí, đó là nơi có nhiều hiện
tượng kỳ quái xảy ra nhất. Khi các bạn bước vào đây thì sẽ thấy không
khí trong nhà kho rất lạnh và có một bầu không khí nặng nề khó chịu.
Tại đây vào đêm khuya, thường thường khoảng một hay hai giờ sáng, cái
cánh cửa chống lửa nặng nề tự nhiên mở ra rồi đóng rầm lại, còn đèn
điện thì cứ tự động bật sáng lên rồi tắt. Anh Tony W. kể rằng hiện
tượng này có khi xảy ra đến 3 lần trong một đêm.
Một anh nhân viên tên Mike C. kể một câu chuyện
như sau:
Một buổi tối nọ, anh ta đang say ngủ trong chiếc
xe cứu thương trên cái băng ca, vào sáng sớm mai không khí bỗng dưng
trở lạnh làm cho anh ta chợt tỉnh giấc và cảm giác như có gì đó đang
đè lên ngực mình. Anh vùng vẫy ngồi dậy thì thấy một bóng đen nhẹ
nhàng lẩn vào trong màn đêm.
Trong suốt mùa Giáng Sinh, chúng tôi thường mang
những tấm bích chương dán lên đằng sau những chiếc xe cứu thương và
tờ bích chương gần đây nhất mang tựa đề “Chúng Tôi Ðược Thấy Những
Ðiều Bất Hạnh”. Steve một nhân viên cùng trụ sở đã kể cho tôi nghe về
một chuyện lạ lùng xảy ra sau khi anh ta tham gia vào công việc này
khoảng hai tuần.
Anh ta cùng với một nhân viên cứu thương lái xe
về Nhà Thương Solihull với tử thi của một ông cụ ở sau xe. Khi đến
nhà thương, người nhân viên đồng hành vội vã bước xuống xe đi tìm bác
sĩ, còn anh ta thì phải ra ngồi ở phía sau để trông chừng cái tử thi.
Anh ta ngồi đó chờ đợi, mắt không rời cái thân xác cứng đơ của ông
cụ, bỗng từ đâu một luồng gió lạnh như băng từ phía trước xe thổi ra
sau, khi đến cuối xe thì 2 cánh cửa xe từ từ mở lớn ra rồi đóng “sầm”
lại. Anh ta nói rằng lúc đó sự việc xảy ra quá nhanh không biết phải
phản ứng ra sao, nên anh cứ ngồi đờ ra đó...
Với những cảm xúc và thể xác bị chấn thương, với
tất cả những sự chết chóc và đớn đau, không có gì phải ngạc nhiên khi
những nhân viên cứu thương đã thấy những hiện tượng quái dị xảy ra
nhiều hơn là những gì họ phải chứng kiến hàng ngày.
* Bài này do một nhân viên làm việc tại Trụ Sở Cứu
Thương Solihull tên Paul Johnson tường thuật và đã được báo “Mirror”
trong vùng đăng tải vào ngày 28 tháng 11 năm 2000. Do Tamlinh và Phieudu chuyển ngữ.